BẦN CÙNG DÃ NƯƠNG TỬ
Tác
giả: Trầm Vi
Edit:
Nguyên Nguyên
VĂN ÁN:
Không
phải Tây Môn Nguyên Bảo nàng ưa nói khoác, tuy rằng bộ dáng bề ngoài của nàng
kiều kiều nhược nhược, lại rất xinh đẹp. Nhưng thật ra mọi người ở Tây Môn gia
đều biết sức lực của nàng rất mạnh, có thể một quyền đánh chết trâu.
Vừa
lúc ca ca nàng chán nhìn sắc mặt kiêu ngạo đến đòi mạng của Đông Phương gia nên
quyết định thời điểm hắn xuất môn, nàng sẽ để cho mọi người biết nàng có bao
nhiêu khả năng.
Hả,
người này cũng quá yếu đuối đi. Nàng chỉ dùng một chút lực hắn liền hôn mê?
Hừ,
loại người này chẳng khác chi các bà, các chị, thật đúng là không có cảm giác
thành tựu.
Cướp
bóc? Đông Phương Dực quả thực không thể tin được vận khí của mình lại tệ đến
vậy? Vì sao lão Thiên gia lại tàn nhẫn với hắn như thế?
Đầu
tiên là làm cho hắn bị trọng thương, sau lại gặp phải hai kẻ nhân lúc người ta
cháy nhà mà đi hôi của.
Nếu
không phải là không đúng lúc, hắn thật muốn cười thật to thành tiếng. Nhìn một
nữ nhân nữ phẫn nam trang lại quên thanh đổi giọng nói, còn lớn tiếng hô to “
nguyên bảo”
Là
như thế nào? Sợ người khác không biết nàng là đến từ nơi chuyên sản ngu ngốc
Tây Môn gia sao?
Ai,
hổ lạc đồng bằng, chỉ đành giấu giếm thân phận miễn cho thanh danh bị hủy nha.
MỤC LỤC:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét