Lão tổ tông của trụ vương, ta đồng ý gả cho ngươi!
(Hệ
liệt giai điệu
tình yêu)
Tác giả: Điệp Phi Vũ
Thể loại : Sáng
tác, xuyên không, cổ đại, cung đấu, giang hồ, sạch, sủng
Tình trạng: Đặt
gạch
Số chương dự kiến: 30-50 chương
Văn án:
Diệp Thu bị cưỡng hiếp tập thể đến chết, linh hồn của
nàng xuyên qua thời không nhập vào thân xác của Thẩm Giáng Hồng – nhị công
chúa của Phượng quốc. Nhưng đó lại chỉ là một trong những thân phận của nàng.
Nghĩa nữ của Công Tôn Lưu Danh – cốc chủ Điệp Cốc, là nơi thế ngoại
đào viên mà nhân sĩ giang hồ nghe đến tên liền sợ mất mật.
Mị Diêm La với khuôn mặt yêu mị khuynh thành, một thân hồng y chỉ cần nở nụ cười
là có người phải chết.
Độc Thánh – nam nhân lãnh khốc và nguy hiểm với khuôn mặt băng sơn, có
thói quen vận y phục màu đen, chỉ cần dùng độc, kẻ đó đừng mong giải được trừ
khi gặp được Độc Vương – nhị sư phụ của " hắn".
Tiên Y với tài trị bệnh vô song ,một thân bạch y tuyết trắng cùng khuôn
mặt tuấn mỹ vô song tạo cho người ta cảm giác hắn là một thư sinh ôn hòa, nho
nhã, ấm áp như gió xuân.
Đâu mới là con người thật của nàng????
Hắn là thế tử - hòn ngọc quý cầm trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ
tan của thất vương gia Thương Thiên quốc. Trước lúc lâm chung, mẫu thân đã cho
hắn biết một sự thật kinh hoàng, hắn không phải là hài tử của phụ thân mà là
của hoàng bá bá hắn – đương kim hoàng thượng.
Hắn thất vọng, hắn hụt hẫng, hắn không muốn nghe. Hắn không trách mẫu
phi, vì nàng là bị ép buộc không có sức phản kháng. Hắn không ngờ hoàng bá bá
mà hắn kính trọng lại có thể làm ra chuyện đó. Người ta vẫn nói ‘quân tử không
cường đao đoạt ái’, vậy mà cái người ở vị trí cửu ngũ chí tôn kia lại có thể
làm ra hành động hèn hạ vô sỉ như vậy, mà kẻ đó lại là thân sinh của hắn !!!!!!
Thân sinh của hắn!!!!.... Chán nản, hắn quyết định lưu lạc giang hồ….
Hắn được người đời đồn rằng là Đường Huyền Trang tái
thế, ngay cả con kiến đốt hắn, hắn cũng không nỡ giết. Sở hữu một khuôn mặt
khuynh quốc khuynh thành của một vị trích tiên không vướng bụi trần. Hắn được
mọi người phong là Đệ nhất thiên hạ Thiện Mỹ nam tử, nhưng võ công lại chỉ biết
vài ba chiêu mèo cào không đủ phòng thân giữa chốn giang hồ hiểm ác.
Thời điểm hắn ra khỏi kinh thành cũng là lúc hắn bị
một đám thiếu nữ đồng thời hạ xuân dược. Trúng cùng một lúc mấy chục loại xuân
dược, hắn không chết đã là may, con người trở nên ngốc nghếch không khác hài tử
10 tuổi, khuôn mặt đầy hoảng hốt, sợ sệt, đôi mắt hoảng loạn như nai con chạy
trốn. Nàng cứu hắn chỉ vì hắn tên Thiên Vũ – cùng tên với con trai nàng ở hiện
đại. Nàng chiếu cố hắn, chữa khỏi bệnh cho hắn và quyết định rời đi khi hắn bày
tỏ với nàng. Trước khi bóng lưng nàng khuất ở cuối con đường nàng đã quay đầu
nói với hắn câu nói định mệnh làm thay đổi cả cuộc đời cùng sau này của hai người
"Khi nào ngươi mạnh hơn ta, đủ để bảo vệ ta thì hãy nói tiếp."
Nàng nói đúng, vì vậy hắn liền vì nàng tự phế võ công
nhằm luyện một bộ kiếm pháp nghe nói đã tuyệt tích trên giang hồ, cũng không ai
biết uy lực của nó thế nào?? Nó có phải là thật không? Hắn không quan tâm, chỉ
cần hắn có cơ hội mạnh lên hắn nhất định sẽ thử. Mất võ công thì đã sao? Chết
thì đã sao? Mạng của hắn, trái tim của hắn vốn đã gửi gắm ở chỗ nàng từ lâu
rồi. Hắn nhất định sẽ bảo vệ nàng trường trường cửu cửu.
Muốn tiếp cận nàng ư??? Vậy thì đừng trách hắn ác. Mỹ
nam hả? Vậy hắn sẽ hủy dung của hắn ta. Võ công cao cường ư? Cứ đợi bị hắn phế
võ công, chặt đứt gân mạch trở thành người tàn phế đi,...
Vì nàng hắn giành ngôi hoàng đế, phế bỏ tam cung lục
viện, phóng hỏa, giết người, .....Vì nàng hắn có thể làm tất cả. Giờ hắn không
còn là Đệ nhất Thiện Mỹ nam tử nữa mà là Đệ nhất Ác nam - Ác tu la.
"Tại sao lại phải biến mình thành như thế. Ngươi
vì ta, có đáng không?"
"Vì chỉ khi ta thành Ác tu la thì mới có thể xứng
với Mị Diêm la nàng."
"Ngươi không sợ mọi người trong thiên hạ sẽ mắng
ngươi là Trụ Vương sao?"
"Trụ Vương là kẻ nào?"
"Là một tên hôn quân
đam mê tửu sắc, hoang dâm vô độ, bị người người phỉ nhổ? Hắn vì một mỹ nhân Đắc
Kỷ mà bỏ bê triều chính, hãm hại trung thần khiến cho hoàn cảnh đất nước ngày
càng rối ren. Cuộc sống người dân lâm vào cảnh lầm than, hết sức cực khổ. Nạn
cướp bóc, cái đói diễn ra liên miên không ngớt, đã vậy còn lạm sát dân chúng
khiến sinh linh đồ thán và kết cục cuối cùng là bị mất nước nên đã tự thiêu."
"Trụ Vương kia mà
cũng đòi so sánh với ta sao? Hắn còn phải gọi ta bằng lão tổ tông. Ta vì nàng
có thể làm tất cả, trừ việc nàng bắt ta rời bỏ nàng ra, mang cả giang sơn
tặng cho nàng ta không tiếc? Ta giành thiên hạ là vì nàng, nàng muốn dùng
thì dùng, muốn hủy thì hủy. Vương Thiên Vũ ta có thể phụ toàn thiên hạ chứ
tuyệt không phụ nàng. Ta yêu nàng vì con người nàng, không phải vì nhan sắc của
nàng. Tên Trụ Vương kia ngay cả rửa chân cho ta còn chưa có đủ tư cách."
Hắn muốn nàng gả cho
hắn???
"Được, lão tổ tông
của Trụ Vương, ta đồng ý gả cho ngươi!"
Mục lục
(¯`’•.¸chương 1¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 2¸.•’´¯) * (¯`’•.¸chương 3¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 4¸.•’´¯) * (¯`’•.¸chương 5¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 6¸.•’´¯)*(¯`’•.¸chương 7¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 8¸.•’´¯) * (¯`’•.¸chương 9¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 10¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 11¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 12¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 13¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 14¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 15¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 11¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 12¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 13¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 14¸.•’´¯)
(¯`’•.¸chương 15¸.•’´¯)
bộ này có vẻ hay
Trả lờiXóata đặt gạch nhá bt :)
Ờ, nàng cứ đặt thoải mái, có mỗi mình nàng, nên muốn ngồi thì ngồi, muốn nằm thì nằm, chả có ai tranh với nàng a~~~ nhà cửa tịch mịch quá đâm ra nản
Trả lờiXóatừ từ ms có khách đến thăm tỷ a ~~~
Xóauhm, tỷ cũng biết thế nhưng mà khống chế tâm tình thật sự rất khó, bê ta truyện cho m xóa lại sửa, sửa lại xóa, haizzz, đúng là k có tâm trngj nên chả làm đk vc j ra hồn, thôi chiều nay cố gắng bê ta gửi cho m chứ tỷ ém lâu quá rồi, haizzz
Trả lờiXóa