Chương 2. Xe duyên Dương Tiễn , Ngọc Hoàng và đầu thai
Tam thái tử Na Tra cùng một vị thiên thần
vô cùng vô cùng đẹp trai giúp linh hồn của cô bay lên trên Thiên Đình.
Và dĩ nhiên với cái “ công đức vô lượng”
kia của cô, cô được ngồi giữa Ngọc Hoàng cùng Chúa, chuyện này là vinh hạnh cỡ
nào nha~~
Hai người bên cạnh đúng là mỗi người một vẻ
thật, nhưng đống cao lương mỹ vị cùng đào tiên kia còn hấp dẫn cô hơn. Và thế
là cô không hề rụt rè, ngần ngại tham gia cuộc chiến với chúng.
Khổ nỗi cái miệng nhỏ nhắn của cô đang đầy
thức ăn, hai má cũng vì thế mà phình ra. Vậy mà hai cái người ngồi cạnh cô nãy
giờ chỉ mải nói chuyện với nhau bỗng dung cùng lúc quay sang hỏi cô làm cô suýt
chết nghẹn:
- Cô nương, cô có muốn làm tiên nữ không?
- Con gái, con có muốn làm thiên thần
không?
- Khụ..khụ….Tại sao….hai ngài lại hỏi…..ta
như vậy?- Ax, chuyện gì vậy, ai nói cho cô biết được không?
- Lần này cô nương đã lập được công lớn
không những cứu được toàn bộ nhân loại của cô mà còn cứu cả tất cả chúng ta,
nên chúng ta muốn phong thưởng cho cô ấy mà.
Ngọc Hoàng vừa nói vừa không ngừng nháy mắt
thi triển mị lực với cô. Cô nhìn sang
Chúa, ngài ấy cũng đang cười câu dẫn cô.