Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

Văn án_ Yểu điệu công tử, y nữ hảo cầu

Văn án:

          Thích một người, đến tột cùng là dạng gì?

Nhìn thấy hắn sẽ vui vẻ, không thấy nàng lại tưởng niệm (nhớ), ở chung thì ngọt ngào ấm áp.


            Chính là, nguyện ý vì đối phương nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không chùn bước), cho dù hy sinh toàn bộ ngay cả sinh mẹnh?

            Người trước đẹp bình thản , người sau lại mạnh mẽ động lòng người.

            Nhưng mà, đối với Vệ Nhược Tích mà nói, Bùi Ngạn Thư vẫn là một miếng kẹo da trâu vứt không được, nhàm chán vô lại lại tồi tệ.

            Mà kinh thành đệ nhất mỹ nam tử lại trẻ tuổi Bùi Ngạn Thư, cũng không thực lòng yêu thích vị thanh mai trúc mã khuôn mặt cả ngày giống khối băng cứng nhắc

            Bởi vì không dám chờ đợi nên vô ý thức bất hòa, kỳ thực sớm đã dung nhập vào xương cốt , máu mủ trở thành thói quen cẩn thận quan tâm, lại trì độn cho rằng có thể là vì tình thân , tình bằng hữu nên lưu tâm để ý, vốn dĩ, những điều này là do yêu thích sao?

            Ps : truyện này tình cảm thuần khiết là chính, đầu mối chính là: cái gọi là trò chơi của  công tử như hoa lại văn nhã, cùng đại phu (thầy thuốc) lãnh mạc( lạnh nhạt thờ ơ) chỉ một lòng hành y cứu người , kỳ thật  tình cảm của hai con ốc sên trên đường, chậm rãi đi a đi a đi a. . .

~~~~~~~~~~~

Bùi Ngạn Thư là một  "mỹ nhân" công tử tiêu chuẩn chỉ biết sống phóng túng, đối với hắn khuôn mặt còn quan trọng hơn tính mạng, mỗi ngày tiêu phí N thời gian cho việc thoa son, dưỡng nhan, nghiêm cấm cùng cự tuyệt làm mặt  bẩn, loạn, xấu; hắn còn tinh thông (giỏi) cầm kỳ thi họa (đánh đàn, chơi cờ, làm thơ, vẽ tranh), thế nhưng hắn luôn muốn hồng dùng toàn thân vì hồng nhạn họa, vì tri kỷ xướng (hát) điệu hát dân gian; hắn cũng thích giúp người, cũng am hiểu làm xong chuyện tốt bất lưu danh (không để lại tên tuổi): "Cô nương, ngươi không sao chứ? Hôm nay may mắn bổn thiếu gia trùng hợp đi ngang qua, mới cứu cô nương ngươi. Nhưng mà bổn thiếu gia hướng đến đạo làm người, tuy rằng cho tới bây giờ tổng cộng cứu có hai mươi hai người, nhưng bổn thiếu gia mỗi lần đều là ngàn dặn vạn dặn  muốn bọn họ không cần nhớ kỹ người cứu bọn họ là Thừa tướng công tử (công tử nhà Thừa tướng tức con trai của thừa tướng) Bùi Ngạn Thư, cho nên cô nương ngươi cũng trăm ngàn trăm ngàn không cần nhớ kỹ ta là Thừa tướng công tử Bùi Ngạn Thư a." ( Cô nương đây là Lâm Vãn Tình không phải nữ chính nhá các nàng)

            Bùi Ngạn Thư là một đóa hoa mềm mại trồng trong nhà ấm (ý nói anh là cậu ấm con nhà quyền quý), an ổn vui vẻ, thuận buồm xuôi gió, bình thường chỉu  ủy khuất lớn nhất cũng chẳng qua  V Nhược Tích giận dữ hắt hắn một thân canh cá. Mà Nhược Tích,  tính tình luôn bình tĩnh ổn định cũng chỉ có đối với thời điểm ở cùng Bùi Ngạn Thư mới có thể bạo phát. nàng có thể đối với  người khác cười ôn hòa  lại chỉ biết cấp Bùi Ngạn Thư không kiên nhẫn cùng xem thường, nàng có thể đối với sự tình  chẳng hề để ý nhưng lại vì Bùi Ngạn Thư mà rất cố ý hướng  Mạc di đâm thọc (trong convert là Đại mạc nhưng ta để là Mạc di vì chỗ này nói đến nàng nên ta sẽ để theo cách xưng hô của nàng. Đại Mạc ( Nam Huyền Mạc cũng là thừa tướng Thiên triều) là mẫu thân của Bùi Ngạn Thư), sau đó lòng lại tràn đầy ảo não. 

"Lang quân cưỡi trúc mã
(convert là ngựa tre, ta nghĩ nên để là trúc mã trong từ thanh mai trúc mã vì hai người này vốn là thanh mai trúc mã) đến, vòng quanh giường là thanh mai ( thanh mai: mơ xanh - trong convert của nothing_nhh là cây mơ).  ở chung trong thời gian dài, hai người ngại đoán." 

            Đại để thanh mai trúc mã nam nữ đều đã hơn người ngoài một phần không thể hòa hợp, coi như Bùi Ngạn Thư cùng Vệ Nhược Tích, cứ việc khắc khẩu ( đấu võ mồm), rùng mình, tranh phong cũng nhiều, nhưng cảm tình hai người vẫn là lặng lẽ phát sinh, mà thường thường một chữ tình là gì, đối với thanh mai trúc mã mà nói cũng là thêm một chút trì độn, lại rất  quen thuộc, luôn khó có thể phân rõ" thân" cùng" tình" . đợi tới khi giật mình, lại thêm một phần ngượng ngùng. 

      Nhớ lại ngày xưa, khi còn trẻ luôn luôn  rất nhiều giấc mộng, một cái muốn hành nghề y, chữa khỏi cho mẫu thân; một cái muốn trở thành kinh thành đệ nhất giai công tử
(giai là xinh đẹp), được ngàn vạn cô gái ngưỡng mộ. chính là dần dần lớn lên, giấc mộng lại thay đổi. 

          " Về sau , tâm nguyện của Nhược Tích dần dần thay đổi, giấc mộng của nàng dần lớn hơn , không chỉ hy vọng chữa khỏi cho một người là Yên di( mẫu thân của Nhược Tích), nàng muốn có đủ khả năng cứu mọi người. mà ta...... hoàn toàn ngược lại, tâm nguyện của ta dần nhỏ đi, hiện tại ta không hề muốn sở hữu sự ngưỡng mộ của nữ nhân nơi kinh thành......"

~~~~~~~~~~~

Điệp Phi Vũ: Vì lượn khắp web trung mà không tìm được nửa sau của văn án nên ta mạn phép “ nấu” nó cùng tài chém gió của ta để mọi người tạm hiểu vậy, hi vọng mọi người đừng ném đá. Bạn nào muốn xem bản convert gốc có thể chọn link convert bên tàng thư viện phía bên trên

Cuối cùng cũng xong a~~~ ta cắm đầu vô lap edit một mạch từ 7h tối đến 2h đêm mới xong a~~~ kinh khủng luôn. Đoạn chữ màu xanh này là ta dựa vào đoạn văn án convert cùng nghiên cứu bản convert chính văn của bạn nothing_nhh cộng thêm từ điển hán việt, từ điển chữ nôm, ...cảm ơn đồng chí google đã hỗ trợ ta edit hết cái đoạn văn án dài ngoằng này, quan trọng nhất là cám ơn Trang đã giúp tỷ bê ta để văn án được hay và chuẩn hơn

Spoil chút nhá: các nàng đừng bị văn án đánh lừa nam chính không phải là công tử sống phóng túng đâu , anh ấy là rau sạch một trăm phần trăm à( Tính đến thời điểm động phòng thôi nhá, anh ấy còn xấu hổ thừa nhận là mình” toàn bích thân” nữa chứ, chết ta mất thôi, đáng yêu quá cơ, ta sẽ cho anh này vào hậu cung của ta a~~~~. )

"Nếu tích, chúng ta uống lên này rượu giao bôi chính là vợ chồng ."

"Ân."

"Ha ha, kỳ thật... Kỳ thật ta có chuyện tưởng nói cho ngươi."

"Ân."

Chúc quang hạ, đối diện người nọ bỗng nhiên mặt đỏ tai hồng, xấu hổ nói, "Ta... Ta kỳ thật vẫn là hoàn bích thân..."

( Đoạn sau đoạn này mới hay, các nàng nhớ chờ đến lúc anh chị động phòng nhá, nhớ là không được uống nước hay ăn gì đó, ai mà chết vì không nhị được cười cũng không được trách ta đâu, ta đọc đoạn này cũng phải ôm bàn cười lăn lộn, cũng may ba má ta ở dưới nhà không nghe thấy không lại bảo tiếng sói tru thì khổ ta a~~~~)

2 nhận xét:

  1. chặc, tỷ ơi ~~ tỷ copy đoạn xì po bên này tỷ đưa cho nguyệt nha sửa lại bên kia đi

    Trả lờiXóa
  2. đoạn bên kia cũng là đoạn này mà muội, đọc xong convert mới sửa lại một chút chỗ văn án màu xanh nè, đọc xong nhẹ cả người, cũng may tác giả có 1 time bị bệnh nên mất một nhân vật phản diện tứ hoàng tử k thì còn dài nè. 42 chương, chương 20 bị khóa, chuyển nội dung sang chương 21 nên kì thực là 41 chương . đỡ 1 chương, sướng a~~~~

    Trả lờiXóa